Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

Chúng tôi (về tác giả & tác phẩm) - 1


Về tác giả - Tiểu sử tóm tắt

Evgeny Ivanovich Zamyatin sinh ngày 20 tháng 1 (theo lịch mới là 01-02) năm 1884 tại thành phố Lebedyan, tỉnh Tambov, Nga, trong một gia đình có cha là mục sư Chính thống giáo, mẹ là nghệ sĩ dương cầm. Từ năm 1893 đến 1896 ông học tại trường Trung học Lebedyan, sau đó tại trường Trung học Voronezh và tốt nghiệp năm 1902 với thành tích học tập xuất sắc, được trao tặng huy chương vàng. Cũng trong năm đó, do tính tình ngang bướng, ông ghi danh vào khoa đóng tàu, Trường đại học Bách khoa Saint Peterburg (Zamyatin nhớ lại: "Tại trường trung học tôi luôn được điểm 5 cộng (+) về môn Luận văn và khá vất vả với môn Toán. Vì thế, do ương bướng nên tôi đã chọn không phải gì khác mà chính là môn Toán, khoa đóng tàu Trường Bách khoa Peterburg"). Sau bốn năm học, Zamyatin gia nhập đảng Dân chủ Xã hội và thường xuyên tham gia phong trào thanh niên sinh viên cách mạng. Ở đó ông đã gặp người sau này trở thành vợ của mình - Lyudmila Nikolaevna Usova (1883-1965). Mùa hè năm 1905 khi trở về từ Ai Cập qua cảng Odessa, ông tình cờ trở thành nhân chứng của cuộc khởi nghĩa trên chiến hạm Potyomkin. Năm 1906 Zamyatin bị bắt và bị đưa về quê hương, thành phố Lebedyan. Cũng trong năm đó ông trở lại Peterburg bất hợp pháp và tốt nghiệp đại học.
Trong thời gian chiến tranh thế giới thứ nhất, Zamyatin tham gia phong trào phản chiến quốc tế và vào năm 1914 bị đưa ra tòa và lưu đày tại Kem. Tháng 3-1916, mãn hạn lưu đày, Zamyatin được cử đi Anh quốc để tham gia đóng tàu phá băng của Nga tại các xưởng tàu Newcastle, Glasgow và Sunderland. Ông là một trong nhóm kĩ sư thiết kế chinh của tàu phá băng mang tên "Thánh Alexander Nevsky" (sau Cách mạng tháng Mười đổi tên thành "Lenin"). Tháng 9-1917 Zamyatin trở về Nga.
Trong thời kì nội chiến tại Nga, Zamyatin phê bình chính sách của chính quyền bôn-sê-vich. Kết quả là vào tháng 3-1919, cùng với nhiều nhà hoạt động nghệ thuật nổi tiếng (Blok, Remizov, Ivanov-Razumnik, Petrov-Vodkin) ông bị bắt trong thời gian phe cách mạng xã hội tả khuynh kích động làn sóng phản đối của công nhân nhà máy Petrograd.
Sau khi tiểu thuyết "Chúng tôi" được giới xuất bản Nga kiều tại nước ngoài in ra, làn sóng phê bình nổi lên tại Nga dẫn đến kết quả Zamyatin bị khai trừ khỏi Hội nhà văn Liên Sô và các tác phẩm của ông bị cấm xuất bản. Ông đã viết thư gửi Stalin đề nghị cho phép ông ra sống ở nước ngoài và nhận được sự chấp thuận. Năm 1934, khi là một kiều dân, ông lại được kết nạp vào Hội nhà văn Liên Sô, một chuyện chưa từng có tiền lệ, và năm 1935 ông tham gia Hội nghị nhà văn chống phát xít để bảo vệ văn hóa với tư cách thành viên đoàn đại biểu nhà văn Liên Sô.
Ông mất ngày 10 tháng 3 năm 1937 và được chôn cất tại nghĩa trang Paris.

Zamyatin - nhà văn, tác giả của những tiểu thuyết, truyện dài, truyện ngắn, cổ tích, kịch, nhà chính luận và phê bình văn học, nhà nghiên cứu lịch sử văn chương - sau 5 năm kể từ khi công bố tác phẩm đầu tay, đã được giới phê bình đặt ngang hàng với các nhà văn hiện thực lớn của thế kỉ 20 như Bunin, Kuprin. Shmelyev, Prishvin.
Danh mục tác phẩm
Tiểu thuyết
- Chúng tôi (1920)
- Ngọn roi của Chúa (1935) - chưa hoàn thành
Truyện dài
- Chuyện tỉnh lẻ (1912)
- Chốn khỉ ho cò gáy (1913)
- Người ở đảo (1917)
- Phương Bắc (1918)
- Nhà truyền giáo (1921)
Thể loại khác
- Chuyện cổ tích (1914-1917)
- Cổ tích dành cho trẻ lớn (1917-1920)
- Truyện ngắn (viết từ 1908 đến 1935)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét