Ta nâng
chén vì con đường khốn nhọc
Vì những
ai quỵ ngã giữa chừng
Vì những
tấm thân dường cạn sức
Mặc lòng,
vẫn lê gót chân sưng
Vì những
đôi môi xám xanh khô khốc
Vì những
mặt người hệt một sắc vô hồn
Vì da thịt
cóng dưới lần áo rách
Bàn
tay trần trong rét cắt mùa đông
Vì suất
nước đong bằng từng lon sắt
Nướu tứa
máu bầm, sụt hết chân răng
Vì nanh
nhọn khua tù từ bảnh mắt
Lũ
chó canh phè phỡn hung hăng
Vì mặt
trời nghiêng nghiêng từ cao vút
Rọi tia
nhìn không gợn chút lăn tăn
Vì
những mộ bia rợn màu trắng ngút
Bão
tuyết mãi vun đầy chẳng băn khoăn
Vì
khẩu phần - mẩu bánh dai ẩm ướt[1]
Những
miệng tù thèm khát nuốt vội vàng
Vì nhờn
nhợt bầu trời quá tầm mắt ngước
Vì
dòng Ayan-Uryakh[2]
trôi miên man!
Nguyên văn tiếng Nga
Тост за речку Аян-Урях
Я поднял стакан за лесную дорогу,
За падающих в пути,
За тех, что брести по дороге не могут,
Но их заставляют брести.
За их синеватые жесткие губы,
За одинаковость лиц,
За рваные, инеем крытые шубы,
За руки без рукавиц.
За мерку воды - за консервную банку,
Цингу, что навязла в зубах.
За зубы будящих их всех спозаранку
Раскормленных, сытых собак.
За солнце, что с неба глядит исподлобья
На то, что творится вокруг.
За снежные, белые эти надгробья,
Работу понятливых вьюг.
За пайку сырого, липучего хлеба.
Проглоченную второпях,
За бледное, слишком высокое небо,
За речку Аян-Урях!
Bản dịch tiếng Anh
I
raise my glass to a road in the forest
To those who fall on their way
To those who can't drag themselves further
But are forced to drag on
To their bluish hard lips
To their identical faces
To their torn, frost-covered coats
To their hands without gloves
To the water they sip, from an old tin can
To the scurvy which sticks to their teeth
To the teeth of fattened grey dogs
Which awake them in the morning
To the sullen sun
Which regards them without interest
To the snow-white tombstones
The work of clever snowstorms
To the ration of raw, sticky bread
Swallowed quickly
To the pale, too-high sky
To the Ayan-Yuryakh river!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét